Sài Gòn, những cơn mưa chiều lặng lẽ
Ta mơ màng ngồi đếm giọt mưa tuông
Ôi, ngoài tê dồn dập những linh hồn
Hối hả đắm mình, hối hả guồng quay
Răng em ơi không náng lại phút giây
Và nhấm nháp tách cà phê nóng lựng
Cơn mưa dầm cuống phăng ngày oi bức
Chỉ còn đây mát rượi một trời yêu
Yêu đi em khéo mất một buổi chiều
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét