Thứ Tư, 30 tháng 5, 2012

Chút bâng khuâng đầu hạ

Ta vô tình...nhặt chút bâng khuâng
Nơi đầu hạ gom nắng chiều oi bức
Em là mơ, ta nghe chừng rất thực
Một miền vui và... một miền mơ.

Ta quên lảng tưởng như chừng quên mãi
Một trời giông kiềm chặt một trời thơ
Đường nắng cháy tim anh chừng hoá đá
Biển hay đâu có những đợt sóng trào

Tặng em, chút bâng khuâng đầu hạ.